
Trong tiếng Hy lạp, nghiện mua sắm được kêu là oniomania, nghĩa là “điên vì mua”.
Trong tiếng Mỹ, thì nghiện mua sắm là shopaholism, hoặc shopping addiction, Thậm chí, giới hàn lâm còn gọi nghiện mua sắm là bệnh CBD (compulsive buying disorder).
Vậy mắc chứng CBD hay Nghiện Mua sắm là như thế nào? Rất đơn giản, CBD là phát điên vì mua đồ dùng. Các thứ đồ khiến bệnh CBD bùng phát rất đa dạng. VD mới phụ nữ là túi xách. Với đàn ông có thể là giày
Cá nhân tôi có quãng 15 đôi giày. Hầu hết là mới vì có dùng cùng lúc được đâu. 15 đôi này nhẽ sang thế kỷ 22 vẫn chưa hỏng.
Nhưng thế đã ăn thua gì với Tom Cruise hay Elton John. Mấy anh này có 3,000 đôi giày mỗi . Nếu mỗi ngày ảnh đi 2 đôi sáng chiều, thì cũng mất 3 năm mới mặc hết số giày này.
Những thương hiệu thời trang như Hermes hay Chloé nắm rất nhanh chứng nghiện mua túi của phụ nữ, và họ tung ra những sản phẩm kinh hoàng. Như cái túi này giá 50,000 USD, mà chả có vàng ngọc kim cương gì đâu nhé:

Tính ra còn kinh khủng hơn nghiện ma túy.
Bệnh nghiện mua sắm lây lan rất nhanh chả khác gì các bệnh truyền nhiễm y khoa, và cũng tùy thuộc thờ itiết hoặc mùa vụ. Bọn tư bản nắm điều này rất chắc và chúng luôn tạo được những cơn cuồng mua sắm hệt các nạn đại dịch vào đúng thời điểm dễ lây bệnh nhất.
Chúng thường xây những tòa shopping mall khổnglồ. Đó là địa điểm lýtưởng để bệnh nghiện mua sắm lâylan. Và vào những thời điểm nhất định trong năm, chúng bày các chiêu khuyến mãi dữ dội để mớm gây dịch. Chúng bán hàng dưới giá thành rất sâu nhằm tạo virus. Và sau khi kết thúc nạn dịch, thì những virus này vẫn tiếp tục hoành hành thêm một thời gian nữa, cho đến khi có một dịch mới.
Khi cơn nghiện mua sắm bùng phát, thì con nghiện mua sắm không khác gì con nghiện ma túy.Họ sẵn sàng đâm đầu mua những món đồ mình thích hoặc thậm chí cũng chả thích lắm, bất chấp nhu cầu sửdụng. Họ cũng chẳng đếmx ỉa đến hậu quả. Để phục vụ các con nghiện, tư bản sáng tạo ra cái gọi là thẻ tín dụng. Đây là phương tiện lý tưởng đẩy con nghiện mua sắm vào nạn dịch không lối thoát.
Với một chiếc thẻ nhựa, các con nghiện xứ tư bản mua hàng hóa không cần đắnđo không cần đong đếm, và đại dịch mua sắm không cách nào dừng được.
Việt nam chúng ta, thật đáng tiếc lại rất kém chính sách này. Kinh tế đi xuống, sức mua kém, trong khi lãnh tụ bỏ vài tỷ dollars cấp tín dụng cho bất động sản.

Các bạn ngạc nhiên khi có cô gái bỏ $3,000 mua một cái túi xách, và cho rằng số tiền đó đủ sống 3 tháng.Cô ấy lại không nghĩ như vậy. Cô ấy thà ăn uống kham khổ 6 tháng để có chiếc túi mình muốn.Và cô ấy ngạc nhiên khi các bạn bỏ mỗi tháng $1,000 để đi uống bia.
Cá nhân tôi ủng hộ cô gái bỏ $3,000 mua túi hơn các bạn bỏ cũng số tiền đó đi nhậu liền 3 tháng. Có thể do tạng tôi không hợp với ăn uống, hoặc tôi thấy ăn xong thì ỉa trôi sạch ngay, còn cái túi sẽ được dùng trong nhiều năm.
Đi uống bia, các bạn sướng 3 tháng, còn cô gái đeo cái túi xịn kia chắc chắn sướng lâu hơn thế.